The lonely - First poem
That is the empty space in my heart
The place the old days you dropped the clumsy things
That is the citadel thousand years old moss to cover
You come and you sadly go out.
That is a beautiful afternoon
I invite you to walk the streets
Festive people crowded with light flowers
I to be lost you and i wandering.
That is tears i crying mercy
Season of fruits sim and the road hot and painful
You exhausted
Road about that place only me alone.
I go years months dust wind
That person go away gradually
the people go with the people
I go with me alone.
1993
Cô đơn
Bài thứ nhất
Đó là cái lỗ rỗng trong trái tim anh
Nơi mà ngày xưa em đánh rơi những điều vụng dại
Đó là thành quách đã ngàn năm rêu phủ
Em đến bên bờ thành em buồn bã ra đi.
Đó là một chiều đẹp trời
Anh mời em đi dạo phố
Vũ hội người đông đèn hoa ngợp mắt
Anh lạc mất em rồi còn anh lang thang.
Đó là những giọt nước mắt anh khóc thương
Mùa trái sim rơi mặt đường rát bỏng
Em kiệt sức
Đường về bên ấy chỉ một mình anh.
Ta đi năm tháng phong trần
Bóng người phương ấy khuất dần dần xa
Người ta đi với người ta
Còn ta đi với mình ta một mình.
1993
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét