Poem
about lover – poem 7
One afternoon ...
You come up to me
You are pure brightly sacred
As me dust too
Loving you
I'm sad.
One afternoon ...
You go with me
Wind blowing in your hair,
Dust grip in your eyes
Look at you I want to cry.
One afternoon ...
I expect and I fled
I stand on street corner
Looking you to disappear end
of the road.
One day I die
And you will forget
Only my heart a place stored
permanently
Your love.
1995.
Original Vietnamese
Thơ
viết cho em
Bài thứ 7
Một
chiều...
Em
đến bên tôi
Em trong sáng thiêng liêng
Còn tôi bụi bờ quá
Thương em
Tôi buồn.
Một
chiều…
Em đi với tôi
Gió lùa vào tóc em,
Bụi bám vào mắt em
Nhìn em tôi muốn
khóc.
Một chiều …
Tôi mong chờ và tôi chạy trốn
Tôi đứng bên góc phố
Nhìn em khuất
cuồi đường.
Một
ngày kia tôi hóa kiếp
Và em sẽ lãng quên
Chỉ còn trái tim
tôi nơi giữ mãi
Tình yêu của em.
1995
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét